GIẢNG LỄ CN TN XVII A. Khôn ngoan đi tìm ngọc quý - JB. Lê Ngọc Dũng

Thứ bảy - 25/07/2020 05:30
Khôn ngoan đi tìm ngọc quý
Chúa Giêsu đã dùng dụ ngôn kho báu và viên ngọc quý để diễn tả về Nước Trời. Ngài dạy: Nước Trời giống như kho báu trong đám ruộng, người kia đi gặp được thì vui mừng bán tất cả những gì mình có mà mua thửa ruộng đó. Nuớc trời cũng giống như người buôn đi tìm ngọc quý, tìm được một viên ngọc quý, thì bán tất cả những gì mình có mà mua viên ngọc ấy (x. Mt 13,44-45).
Có ba khía cạnh ý nghĩa của dụ ngôn này cần hiểu. Thứ nhất, điều quý giá nhất trên đời, đó là Nước Trời; Nước Trời quý gía hơn mọi thứ khác trên trần gian này.
Thứ hai, đó là sự khôn ngoan. Sự khôn ngoan này đòi hỏi sự nổ lực tìm kiếm điều quý giá nhất, cho dù phải cực nhọc, phải hy sinh từ bỏ những cái khác để có được điều quý giá nhất đó. Nói một cách khác, sự khôn ngoan biết  tìm kiếm và tạo cho mình có đựợc điều đáng giá, đáng quý trọng bậc nhất, chứ không dừng lại ở những điều tầm thường, vụn vặt.
Thứ ba, đó là biết tìm kiếm điều quý giá nhất trên đời ở đâu.
Ngày xưa có một anh nông dân sở hữu một cánh đồng nhỏ. Một đêm nọ một khách lạ xin trọ nhà anh  nông dân. Đêm hôm đó, ngồi bên ánh lửa, người lạ mặt bắt đầu nói về những hạt kim cương. Người ấy nói ông ta đang tìm kiếm những hạt kim cương. Nếu như tìm được một viên  cho dù nó to cở bằng móng tay cũng được. Vì bấy nhiêu thôi cũng đủ cho ông sống sung sướng cả cuộc đời, không phải làm ăn vất vả gì nữa. Người nông dân rất có ấn tượng về câu chuyện viên kim cương. Đêm ngũ mà tâm trí vẫn cứ vẫn vờ với kim cương. Cuối cùng chàng bán mãnh ruộng với giá rẻ rồi lên đường rong ruổi tìm kim cương. Chàng đi rất xa nhưng vẫn không tìm được viên kim cương nào cả.
Trong khi đó, người mua rẽ lại đám ruộng của anh, một ngày nọ anh tình cờ cày bật lên một hòn đá lấp lánh dưới ánh mặt trời. Đó đúng là một viên đã kim cương. Chàng đào xới thêm và thấy có nhiều viên khác nữa. Quả đúng là một mỏ kim cương mà chàng ta khám phá ra từ mãnh ruộng  người nông dân trước đã bán rẽ lại để đi tìm kim cương.
Chúng ta có lẽ thương tiếc cho chàng nông dân ban đầu và trách sao lại quá ngu dại.
Cái ngu dại là không biết mình sẽ đi tìm ngọc quý ở đâu. Nó nằm ngay trong thửa ruộng của mình mà mình lại dong ruổi đường xa vạn dặm để đi tìm nó.
Nước Trời nằm ngay trong Lời Chúa mà ta vẫn nghe, ở rất gần với ta, nhưng mà ta lại chẳng tìm kiếm, lại chẳng bỏ công sức để mà khám phá, để mà có được Nước Trời.
Nhiều khi ta tưởng mình khôn ngoan, bỏ công sức để tìm viên ngọc quý nơi thế gian. Ta tưởng lầm nơi thế gian có điều quý giá. Ta không ngờ rằng thế gian có đầy những viên ngọc giả tạo, đầy những phù vân ảo ảnh. Nhìn vào thực tế, ta thấy sách Giảng viên nói rất đúng: “Phù vân nối tiếp phù vân. Thế gian tất cả chỉ là phù vân” (Gv 1,1).
Nhiều khi có kẻ tưởng mình khôn ngoan nhưng cuối cùng thì mới biết mình dại, bởi vì đã tin vào những sự của thế gian, tin vào những sự phù vân ảo ảnh. Chúng như những miếng vàng Tây, trông rất đẹp nhưng lại là vàng giả hay kém phẩm chất.
Hơn nữa, cũng là ngu dại khi anh lười biếng, không chịu đi tìm cho mình viên ngọc quý thật sự. Thực tế, nhiều người sống một cuộc sống thật trống rỗng, vô vị, không có cùng đích rõ ràng cho cuộc sống. Anh mãi mê xem ti vi, và nếu có người lấy cái ti vi đi mất thì mà anh ta suốt ngày chăm chăm vào đó  thì anh ta sẽ không biết làm cái gì nữa. Anh không còn khả năng để phân biệt đâu là cái quan trọng trong cuộc sống. Ngược lại, anh bằng lòng với cái vụn vặt cái thú vui tầm thường, với cái hạnh phúc vụn vặt, như nhậu một bửa, đi chơi một bửa cho thỏa thích. Một sự bằng lòng như thế, đánh mất phẩm giá cao cả của con người, đưa con người xuống hàng sự vật.
Bởi vậy, người khôn ngoan, là người biết đi tìm kiếm điều quý giá nhất cho cuộc đời mình. Đi tìm kiếm, tất nhiên vất vả cực nhọc đêm ngày. Cái đích điểm tìm kiếm phải là Nước Trời. Nước Trời của hạnh phúc vĩnh cửu, chứ không phải cái hào nhoáng, giả trá, phù vân của thế gian. Nước Trời đó lại được ẩn dấu ngay trong Lời Chúa, trong Phúc Âm, ở bên cạnh chúng ta. Hãy tìm kiếm viên ngọc quý nơi Lời của Chúa. Tìm hiểu và đem ra thực hành Lời Chúa thì ta sẽ được viên ngọc quý, được kho tàng quý giá nhất trên đời.
Vậy thì, chúng ta hãy tự hỏi chính mình, chúng ta có thực sự đang tìm kiếm và hy sinh tất cả để có được điều quý giá nhất là Nước Trời hay không, hay là mình đang tìm kiếm những điều vụn vặt tầm thường. Và nếu đúng là đang tìm kiếm những điều nhỏ nhoi, vụn vặt tầm thường, chóng qua, thì chúng ta là kẻ ngu dại.
Xin Chúa cho chúng ta được khôn ngoan, biết tìm kiếm và hy sinh cho điều quý giá nhất là Nước Trời.
 

 

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

GIAOLUATCONGGIAO.COM

GIỚI THIỆU TRANG GIÁO LUẬT CÔNG GIÁO

Con xin giới thiệu trang Web ;http://giaoluatconggiao.com được thành lập với sự khuyến khích của Đức cha Toma Nguyễn Văn Trâm, Gp. Bà Rịa phụ trách Giáo Luật trong HĐGMVN, Đức cha Giuse Võ Đức Minh Gp Nha Trang. Trang Web được phát kiến và hình thành với các lý do sau: - Trong khóa Bổ Túc...

THỐNG KÊ
  • Đang truy cập5
  • Hôm nay735
  • Tháng hiện tại20,681
  • Tổng lượt truy cập10,722,504
Liên kết web
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Gửi phản hồi