Những người mắc chứng rối loạn nhân cách hoang tưởng đa nghi (Paranoid personality disorder) chưa hẳn là người bị bệnh tâm thần. Họ có thể có những thành tựu trong cuộc sống xã hội nhưng Tòa án hôn phối lại có thể xác nhận họ kết hôn vô hiệu vì thiếu óc phán đoán về những nghĩa vụ và quyền lợi chính yếu của việc trao ban cho nhau trong hôn nhân (đ. 1095,2), hoặc vì bản chất tâm lý không thể đảm nhận những nghĩa vụ của hôn nhân (đ. 1095,3). Phần bệnh lý của rối loạn nhân cách và một vụ án về hôn nhân bất thành điển hình được trình bày trong bài này.
Ở các nước Á Châu, Phi Châu, việc “cha mẹ đặt đâu con ngồi đó” là chuyện bình thường của văn hóa hay tập quán. Vậy nếu tòa án xử hôn nhân bị sắp đặt như vậy là vô hiệu thì phải chăng là điều không hợp lý, là không hội nhập văn hóa, là tạo cơ hội rộng rãi cho chia tay vợ chồng? Lấy chuẩn mực nào để xử những trường hợp kết hôn bị ép buộc qua kiểu cha mẹ sắp đặt như vậy?
Xin giới thiệu sau đây là một quyết định, tương đương với một bản án của Tòa Thượng Thẩm Roma. Nó có giá trị như một hướng dẫn chính thức của Tòa Thánh về vấn đề vô hiệu hôn nhân do kính sợ. Thẩm phán biên soạn bản án là Cormac Burke, được nhận biết như một luật gia có uy tín, đề cao nhân vị trong Giáo Hội.