Hướng dẫn xử lý lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên theo Vademecum của Vos Estis
Lm. J.B. Lê Ngọc Dũng
Tòa Thánh đã ra tập chỉ nam - Vademecum, ban hành 16-07-2020 để hướng dẫn thực hiện Tông thư Vos Estis Lux Mundi chống lại lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên.
Bản Vademecum gồm 164 điều. Ở đây xin lược ghi những điểm cần thiết.
Viết tắt được dùng trong bài này:
- VELM: Vos Estis Lux Mundi – Tông thư Vos Estis
- Vad.: Vademecum, 16-07-2020 – Chỉ Nam áp dụng Tông thư Vos Estis Lux Mundi.
- SST: Sacramentorum Sanctitatis Tutela, 30-4-2001 - Quy Tắc Về Tội Phạm Nghiêm Trọng Hơn Dành Cho Bộ Giáo Lý Đức Tin.
- CIC: Codex Iuris Canonici – Bộ Giáo luật 1983.
- GLĐT: Giáo Lý Đức Tin
Tóm tắt
- Loại tội phạm khá rộng: quan hệ tình dục, tiếp xúc cơ thể để thỏa mãn tình dục… với trẻ dưới/chưa đủ 18 tuổi, người thiếu sử dụng trí khôn hoặc "người lớn dễ bị tổn thương".
- Trình báo có thể chính thức hoặc không chính thức, có thể bằng văn bản hoặc có thể nói miệng, cũng phải nhận những trình báo ẩn danh, lưu ý đến tin đồn.
- Giám mục giáo phận ban hành Sắc lệnh mở một cuộc điều tra sơ bộ, nếu thấy trình báo có vẻ đúng thật nào đó (“saltem verisimilis”). Trong sắc lệnh, phải có bổ nhiệm một thẩm cứu viên (auditore) để tiến hành điều tra và một lục sự (notaio) để phụ giúp, công chứng tài liệu.
- Sự lơ là, không can thiệp hoặc không tiến hành mở cuộc điều tra của giáo quyền có thể cấu thành tội phạm cho mình (VELM, § 1b) .
- Ngay từ khi bắt đầu điều tra sơ bộ, Bản quyền có thể áp dụng các biện pháp phòng ngừa được liệt kê trong điều 1722 CIC: "cấm bị cáo thi hành thừa tác vụ thánh, hay một chức vụ và nhiệm vụ nào trong Giáo Hội, buộc hoặc cấm bị cáo không được cư ngụ ở một nơi hoặc một địa hạt nào..." (x. Vad. 58).
- Điều tra sơ bộ: Bao hàm việc thu thập thông tin chi tiết hơn so với trình báo về các sự kiện, hoàn cảnh và khả năng quy trách nhiệm của chúng. Trong giai đoạn điều tra sơ khởi này, không cần thiết phải tiến hành thu thập tỉ mỉ bằng chứng (x. Vad. 34); không cần thiết phải có những chứng cứ chứng minh rõ ràng; không cần thiết phải có luật sư bảo vệ cho bị cáo.
- Bản quyền, tùy theo sự khôn ngoan, thông báo hay không thông báo cho bị cáo việc ngài ra sắc lệnh điều tra sơ khởi. Nếu có thẩm vấn bị cáo, thì không buộc đương sự phải thề.
- Quyền xét xử tội phạm thuộc Bộ Giáo Lý Đức Tin. Bản quyền địa phương ở giai đoạn này, chỉ mở cuộc điều tra sơ bộ để thu thập chứng cứ, để Bộ có thể tin rằng tội phạm đã xảy ra; Bản quyền không xét xử.
- Ở giai đoạn sau, cách thức xét xử như thế nào sẽ do Bộ hướng dẫn.
- Giám mục ra Sắc lệnh kết thúc điều tra sơ bộ và chuyển lên Bộ một bản sao xác thực của bộ hồ sơ. Bản chính vẫn được lưu giữ ở Giáo phận.
- Từ khi nhận được trình báo, Bản quyền thông báo cho bị cáo được quyền đệ đơn lên Đức Giáo hoàng xin ra khỏi hàng giáo sĩ và miễn chuẩn độc thân giáo sĩ (x. Vad. 157).
Lưu ý về hồ sơ gởi Bộ Giáo Lý Đức Tin
- Một khi cuộc điều tra sơ bộ đã được kết thúc, bất kể kết quả ra sao, Bản Quyền phải nhanh chóng gửi một bản sao xác thực của các tài liệu liên quan đến Bộ Giáo Lý Đức Tin.
- Đính kèm với bản sao này là bản "tabular summary for cases of delicta reservata" (bản tóm tắt về vụ án tội phạm được dành riêng). Mẫu này có sẵn trên trang Vatican
https://www.vatican.va/roman_curia/congregations/cfaith/ddf/ddf-tabella-vademecum2.0_en.doc
- Bản quyền ghi ý kiến đánh giá (votum) của mình trong bản tabular summary này.
- Chỉ gởi cho Bộ một bộ hồ sơ duy nhất; được chứng thực bởi một công chứng viên hay Lục sự (Notaio), là thành viên của Tòa Giám Mục, miễn là công chứng viên đó đã không được chỉ định thực hiện điều tra sơ bộ (x. Vad. 72).
- Bản gốc của tất cả hồ sơ phải được lưu giữ trong văn khố mật của TGM (x. Vad. 74).
- Sau khi các tài liệu của cuộc điều tra sơ bộ đã được gửi đến Bộ GLĐT, Bản quyền sẽ phải chờ thông tin liên lạc hoặc hướng dẫn về vấn đề này từ Bộ (x. Vad. 74).
Bộ GLĐT hướng dẫn giải quyết thế nào?
- Nếu Bộ GLĐT thấy không có những bằng chứng tội phạm xảy ra, nhưng chỉ có những hành vi không phù hợp và thiếu thận trọng, Bộ thường truyền cho Bản quyền áp đặt các dược hình hoặc thống hối, hoặc nhắc nhở hoặc khiển trách bị cáo;
- Nếu Bộ GLĐT nhận thấy có những bằng chứng tội phạm đã có thể xảy ra, Bộ sẽ truyền cho Bản quyền mở phiên tòa hình sự tư pháp (xử theo thủ tục tòa án bởi ba thẩm phán, kết thúc bằng một phán quyết - sentence) hoặc hình sự hành pháp (đ. 1342-1350, xử theo thủ tục hành chính (ngoài tòa án, ngoại tư pháp) bởi chính Giám mục hay vị Thừa ủy của Giám mục, với sự cộng tác của một chuyên gia giáo luật và hai linh mục khôn ngoan; kết thúc bằng một sắc lệnh - decree). Hình phạt vĩnh viễn hoặc trục xuất khỏi hàng giáo sĩ cần được phép của Tòa Thánh (art. 19 § 2 SST 2021).
(Ở cuối bài viết này có trích lại một văn bản của Bộ GLĐT truyền cho Bản quyền xét xử bằng thủ tục hình sự hành pháp đối với một vụ lạm dụng đã xảy ra. Nên tham khảo để biết thêm).
-------------------------------------------
I. Điều gì tạo nên tội phạm?
- Tội phạm được đề cập bao gồm mọi hành vi phạm tội bên ngoài chống lại điều răn thứ sáu của Thập giới do một giáo sĩ phạm phải với trẻ vị thành niên (x. điều 1395 § 2 CIC; điều 6 § 1, 1º SST), (x. Vad. 1).
- Loại tội phạm khá rộng; nó có thể bao gồm, ví dụ, quan hệ tình dục (đồng thuận hoặc không đồng thuận), tiếp xúc cơ thể để thỏa mãn tình dục, phô trương, thủ dâm, sản xuất nội dung khiêu dâm, dụ dỗ mại dâm, trò chuyện và/hoặc đề xuất có tính chất tình dục, cũng có thể xảy ra thông qua các phương tiện truyền thông khác nhau (x. Vad. 2).
- Khái niệm “trẻ vị thành niên” sau ngày 30 tháng 4 năm 2001, với việc ban hành Tự sắc Sacramentorum Sanctitatis Tutela, là người dưới/chưa đủ 18 tuổi, tính tại thời điểm xảy ra sự việc (x. Vad. 3).
- Một người có thói quen sử dụng lý trí không hoàn hảo sẽ bị coi là tương đương với trẻ vị thành niên (x. điều 6 § 1, 1º SST).
- “Người lớn dễ bị tổn thương”, được mô tả là “bất kỳ người nào trong tình trạng ốm yếu, suy nhược về thể chất hoặc tinh thần, hoặc bị tước đoạt quyền tự do cá nhân mà trên thực tế, thậm chí đôi khi hạn chế khả năng hiểu biết hoặc mong muốn của họ. hoặc khả năng chống lại hành vi phạm tội” (x. điều 1 § 2, b VELM).
II. Phải làm gì khi nhận được thông tin về một tội phạm có thể xảy ra (notitia de delicto)?
a/ Thuật ngữ notitia de delicto có nghĩa là gì?
- Notitia de delicto: Trình báo tội phạm, đưa tin/thông tin tội phạm, được định nghĩa là “bất kỳ thông tin nào về một tội phạm có thể xảy ra, bất kỳ cách nào đến Đấng Bản quyền. Nó không cần phải là một khiếu nại hay trình báo chính thức” (x. Vad. 9).
- Vì vậy, trình báo này có thể từ nhiều nguồn khác nhau, không chỉ đến với Bản quyền cách chính thức bằng miệng hoặc bằng văn bản mà còn thông qua những tin đồn thu thập được, và bằng bất kỳ cách nào thích hợp khác (x. Vad. 10).
- Đôi khi, trình báo có thể đến từ một nguồn ẩn danh. Việc ẩn danh của người khiếu nại không được tự động dẫn đến niềm tin rằng những tin tức đó là sai; tuy nhiên, nên hết sức thận trọng khi xem xét loại trình báo này và không nên được khuyến khích trình báo ẩn danh (x. Vad. 11).
- Tương tự, không nên loại bỏ một cách tiên nghiệm thông báo về việc phạm tội đến từ các nguồn mà độ tin cậy thoạt nhìn có vẻ đáng nghi ngờ (x. Vad. 12).
- Đôi khi, thông báo về việc phạm tội không cung cấp các chi tiết cụ thể (tên, địa điểm, thời gian…). Ngay cả khi thông báo mơ hồ và không xác định, nó cần phải được đánh giá đầy đủ, càng nhiều càng tốt, điều tra với sự chú ý thích đáng (x. Vad. 13).
2. Khi nhận được trình báo giáo quyền phải làm những việc gì?
- Sau khi nhận được trình báo, giáo quyền mở một cuộc điều tra sơ khởi, nếu trình báo có vẻ đúng thật nào đó (saltem verisimilis). Nếu nó không có cơ sở gì cả thì có thể quyết định không điều tra, tuy nhiên, hãy cẩn thận lưu giữ tài liệu cùng với ghi chú giải thích lý do cho quyết định (x. Vad. 16).
- Chỉ trong trường hợp rất rõ ràng mới được ra quyết định cho rằng trình báo là không xác thực; ví dụ, vào thời điểm phạm tội người đó chưa phải là một giáo sĩ; hoặc nạn nhân bị cáo buộc không phải là trẻ vị thành niên; hoặc nếu có một sự thật được biết là người bị báo cáo không thể có mặt tại hiện trường vụ án (x. Vad. 18). Tuy nhiên, ngay cả trong những trường hợp này, Bản quyền nên thông báo cho Bộ Giáo lý Đức tin về trình báo và về quyết định hoãn cuộc điều tra trước đó do thiếu tính xác thực rõ ràng (x. Vad. 19).
- Trong trường hợp không có tội phạm trẻ vị thành niên, nhưng đương sự lại có hành vi không phù hợp và thiếu thận trọng, nếu Bản quyền thấy cần thiết để bảo vệ lợi ích chung và để tránh tai tiếng, nên thực hiện các biện pháp khác có tính chất hành chính đối với người bị báo cáo (ví dụ, giới hạn lại các tác vụ), hoặc áp đặt các biện pháp các biện pháp dược hình nêu trong điều luật 1339 CIC, để ngăn ngừa tội phạm (x. điều 1312 § 3 CIC), (x. Vad. 20).
- Có thể xảy ra trường hợp trình báo được trực tiếp gởi đến Bộ Giáo lý Đức tin, không qua trung gian của Đấng Bản Quyền. Trong trường hợp đó, Bộ có thể yêu cầu Bản quyền tiến hành điều tra, hoặc Bộ tự thực hiện (x. Vad. 24).
- Cần lưu ý rằng ở giai đoạn này cần phải giữ bí mật. Tuy nhiên, không được áp đặt nghĩa vụ phải giữ im lặng đối với bất kỳ ai báo cáo, đối với người tuyên bố đã bị xúc phạm và đối với các nhân chứng về các sự kiện (x. Vad. 30).
3. Quá trình điều tra sơ bộ diễn ra như thế nào?
a) Điều tra sơ bộ (l’indagine previa) là gì"?
- Mục đích của điều tra sơ bộ không phải là để đạt được sự chắc chắn luân lý về tội phạm đã xảy ra. Nó phục vụ:
a/ cho việc thu thập dữ liệu hữu ích để đào sâu trình báo về tội phạm; và
b/ để công nhận tính xác thực của nó, tức là để xác định cái được gọi là fumus delicti, tức là có đủ cơ sở pháp lý và trên thực tế để xem xét lời buộc tội có thể xảy ra (x. Vad. 33).
[Ghi chú:
- Điều tra sơ bộ không phải là để đạt được sự chắc chắn luân lý về tội phạm đã xảy ra.
- “fumus delicti” có nghĩa là "có mùi tội phạm", tương tự với "có khói ắt có lữa". Vì vậy, tuy không có bằng chứng tai nghe mắt thấy như thu âm, ghi hình, tội phạm vẫn có thể bị quy kết.
- Phạm nhân, không nên tin rằng mình sẽ không bị quy tội vì không có đủ chứng cớ rõ rêt]
- Cuộc điều tra sơ bộ cần phải thu thập thông tin chi tiết hơn so với trình báo về các sự kiện, hoàn cảnh và khả năng quy trách nhiệm của chúng. Trong giai đoạn điều tra sơ khởi này, không cần thiết phải tiến hành thu thập tỉ mỉ bằng chứng (lời khai, báo cáo của chuyên gia). Nó sẽ cần thiết thu thập tỉ mỉ tùy vào thủ tục tố tụng hình sự nào đó nếu có tiếp theo (x. Vad. 34).
- Điều quan trọng là tái cấu trúc, càng nhiều càng tốt, các sự kiện làm cơ sở cho lời buộc tội, số lượng và thời gian thực hiện hành vi phạm tội, hoàn cảnh của họ, thông tin cá nhân của các nạn nhân bị cáo buộc, thêm đánh giá ban đầu về bất kỳ thể chất, tinh thần và đạo đức (x. Vad. 34).
- Các tội danh khác có thể được quy cho bị cáo cũng sẽ được thêm vào và các sự kiện có vấn đề nổi lên từ hồ sơ tiểu sử sẽ được nêu ra. Có thể nên thu thập lời khai và tài liệu, thuộc bất kỳ loại và nguồn gốc nào (kể cả kết quả điều tra hoặc xét xử do cơ quan dân sự tiến hành), có thể thực sự hữu ích trong việc chứng minh và xác nhận tính xác thực của lời buộc tội. Có thể chỉ ra các tình tiết miễn trừ, giảm nhẹ hoặc tăng nặng theo quy định của Giáo luật (x. Vad. 34).
- Nếu trong quá trình điều tra sơ bộ, các trình báo về tội khác được phát hiện thì chúng sẽ được điều tra thêm trong cùng một cuộc điều tra (x. Vad. 35).
- Việc điều tra sơ bộ có thể được bỏ qua trong trường hợp phạm tội rõ ràng và chắc chắn (ví dụ, có những các tài liệu tố tụng dân sự chứng minh rõ ràng hoặc lời thú tội của chính giáo sĩ) (x. Vad. 37).
b) Những hành vi pháp lý nào phải được thực hiện để tiến hành điều tra sơ bộ?
- Nếu Đấng Bản Quyền thấy cần chọn một người thích hợp để tiến hành cuộc điều tra, thì ngài phải chọn người đó theo các tiêu chuẩn được nêu trong điều 1428 §§ 1-2 CIC (x. Vad. 38). Nếu có một thủ tục tố tụng hình sự diễn ra sau đó, người này không thể thực hiện chức năng thẩm phán (x. Vad. 39).
- Theo điều 1719 CIC Bản quyền phải ban hành sắc lệnh mở cuộc điều tra sơ bộ, trong đó ngài chỉ định người tiến hành cuộc điều tra, trong văn bản có cho biết rằng người này có các quyền hạn được đề cập trong điều 1470. 1717 § 3 CIC. (x. Vad. 40).
- Nên bổ nhiệm một linh mục lục sự (notaio) còn gọi là công chứng viên (x. điều 483 § 2 CIC) để giúp người tiến hành điều tra, với mục đích bảo đảm tính trung thực các tài liệu (x. điều 1437 § 2 CIC), (x. Vad. 41).
c) Những công việc bổ sung nào có thể hoặc phải được thực hiện trong quá trình điều tra sơ bộ?
- Phải bảo vệ thanh danh của những người liên quan (bị cáo, nạn nhân, nhân chứng), để không tạo ra thành kiến, trả thù hoặc phân biệt đối xử. Tuy nhiên, nếu do đó, lợi ích chung đang gặp nguy hiểm, thì việc phổ biến tin tức về sự tồn tại của một lời buộc tội không nhất thiết cấu thành một hành vi vi phạm thanh danh (x. Vad. 44).
- Ở giai đoạn này vẫn chưa thể xác định được tội phạm của bị cáo, nên phải hết sức cẩn thận tránh bất kỳ lời khẳng định nào nhân danh Giáo hội, trong các giao tiếp công khai hoặc riêng tư (x. Vad. 46).
- Các báo cáo, xét xử và quyết định liên quan đến các tội phạm phải được giữ bí mật văn phòng. Tuy nhiên, người khiếu nại vẫn có thể công khai hành động. Hơn nữa, vì không phải tất cả các hình thức trình báo về tội phạm đều là tố cáo tội, người ta có thể đánh giá khi nào thì coi mình bị ràng buộc phải giữ bí mật, nhưng luôn ghi nhớ sự tôn trọng thanh danh (x. Vad. 47).
- Nếu cần lắng nghe một trẻ vị thành niên hoặc một người tương đương với trẻ vị thành niên, thì tuân theo các quy tắc dân sự của quốc gia và cách thức phù hợp với độ tuổi và tình trạng, ví dụ như cho phép trẻ vị thành niên đi cùng với một người lớn mà trẻ tin tưởng và tránh việc anh ta tiếp xúc trực tiếp với bị cáo (x. Vad. 51).
- Trong giai đoạn điều tra sơ bộ, một nhiệm vụ đặc biệt tế nhị thuộc về Bản quyền là quyết định xem có nên thông báo cho bị cáo về việc đó hay không và khi nào. (x. Vad. 52). Đối với nhiệm vụ này, cần phải đánh giá tất cả các thiện ích đang bị đe dọa: bảo vệ danh tiếng tốt của những người liên quan, nguy cơ gây ảnh hương đến cuộc điều tra, gây scandal cho tín hữu, lợi thế của việc thu thập chứng cứ (x. Vad. 53).
- Nếu quyết định đặt câu hỏi cho bị cáo, vì đây là giai đoạn trước khi xét xử, nên không bắt buộc phải chỉ định người bào chữa chính thức. Tuy nhiên, nếu cho là phù hợp, người ấy có thể tự chọn cho mình một người bảo trợ. Không đòi buộc bị cáo tuyên thệ (x. Vad. 54).
- Với mục đích bảo vệ thanh danh những người liên quan và bảo vệ công ích, cũng như để tránh các sự kiện khác, (ví dụ: sự lan rộng scandal, nguy cơ che giấu bằng chứng trong tương lai, kích hoạt các mối đe dọa hoặc hành vi khác nhằm đánh lạc hướng nạn nhân khỏi việc thực hiện các quyền của mình, bảo vệ các nạn nhân có thể khác) Bản quyền ngay từ khi bắt đầu điều tra sơ bộ, có quyền áp dụng các biện pháp phòng ngừa được liệt kê trong điều 1722 CIC (x. Vad. 58).
- Áp dụng một hay nhiều hơn, những biện pháp phòng ngừa được liệt kê ở điều 1722 CIC: “cấm bị cáo thi hành thừa tác vụ thánh, hay một chức vụ và nhiệm vụ nào trong Giáo Hội, buộc hoặc cấm bị cáo không được cư ngụ ở một nơi hoặc một địa hạt nào, và cũng có thể cấm người đó không được công khai tham dự Thánh Thể; tất cả các biện pháp này phải được thu hồi khi không còn lý do và đương nhiên chấm dứt khi việc tố tụng hình sự kết thúc” (x. Vad. 59).
- Bản quyền có thể áp đặt các biện pháp kỷ luật khác, theo quyền hạn của mình (x. Vad. 60).
d) Các biện pháp phòng ngừa được áp dụng như thế nào?
- Trước hết, cần phải nói rằng biện pháp phòng ngừa không phải là một hình phạt, mà là một hành vi hành chính có mục đích được mô tả trong điểu 1722 CIC. Cần giải thích rõ ràng cho bên bị nghi ngờ rằng biện pháp này không có tính chất hình sự, kẻo họ nghĩ rằng mình đã bị kết án và bị trừng phạt ngay từ đầu. Cũng cần phải nhấn mạnh rằng các biện pháp phòng ngừa phải được hủy bỏ nếu lý do của chúng chấm dứt và bản thân chúng chấm dứt khi kết thúc quá trình hình sự cuối cùng (x. Vad. 61).
- Nên tránh lựa chọn đơn giản là chuyển chức vụ, chuyển nơi ở hoặc nhà dòng vì tin rằng việc đưa ông ta ra khỏi nơi bị cáo buộc phạm tội hoặc khỏi các nạn nhân bị cáo buộc là một giải pháp thỏa đáng cho vụ án (x. Vad. 63).
- Các biện pháp phòng ngừa được áp đặt bằng một mệnh lệnh riêng (precetto singolare) được thông báo hợp pháp (x. Vad. 64).
- Khi quyết định sửa đổi hoặc hủy bỏ các biện pháp phòng ngừa, cần phải thực hiện điều đó bằng một sắc lệnh cụ thể được thông báo hợp pháp, trừ khi tại thời điểm đó, chúng chấm dứt theo quy định của pháp luật (x. Vad. 65).
đ) Làm gì để kết thúc điều tra sơ bộ?
- Để đảm bảo công bằng và thực thi công lý, khuyến nghị rằng thời hạn của cuộc điều tra sơ bộ phù hợp với mục đích của cuộc điều tra, đó là đánh giá tính hợp lý của trình báo phạm tội và từ đó đánh giá sự tồn tại của tội (fumus delicti). Sự chậm trễ vô cớ trong cuộc điều tra sơ bộ có thể cấu thành một hành động chểnh mãng (negligenza) của giáo quyền (x. Vad. 66).
- Nếu cuộc điều tra được thực hiện bởi một người do Bản quyền bổ nhiệm chỉ định, người đó phải giao cho Bản quyền tất cả các tài liệu của cuộc điều tra cùng với đánh giá của chính mình về kết quả điều tra (x. Vad. 67).
- Bản quyền phải ra một “sắc lệnh” kết thúc cuộc điều tra sơ bộ (x. Vad. 68).
- Một khi cuộc điều tra sơ bộ đã được kết thúc, và bất kể kết quả ra sao, Bản Quyền phải nhanh chóng gửi một bản sao xác thực của các tài liệu liên quan đến Bộ Giáo Lý Đức Tin. Đính kèm với bản sao này là bản tóm tắt (theo mẫu có sẵn của Tòa Thánh) và ý kiến đánh giá (votum) của Bản quyền về kết quả điều tra và đưa ra bất kỳ đề xuất nào có thể có về cách tiến hành (x. Vad. 69).
- Trong trường hợp Bề trên cấp cao (Superiore maggiore, Vd. Bề trên tỉnh dòng…) tiến hành cuộc điều tra sơ bộ, thì ngài cũng nên gửi một bản sao hồ sơ điều tra đến Bề trên Tổng quyền hay vị Điều hành tối cao (Moderatore supremo) hoặc cho Giám mục giáo phận nếu tu hội hoặc Tu đoàn Đời sống Tông đồ thuộc luật giáo phận, vì họ là những nhân vật mà Bộ thường sẽ liên lạc sau này. Đổi lại, vị Điều hành tối cao sẽ gửi ý kiến đánh giá (votum) của mình tới Bộ GLĐT (x. Vad. 70).
- Nếu Bản quyền tiến hành điều tra sơ bộ không phải là Bản quyền nơi xảy ra tội phạm bị cáo buộc, thì Bản quyền tiến hành điều tra cần thông báo kết quả điều tra cho Bản quyền nơi tội phạm bị cáo buộc (x. Vad. 71).
- Chỉ gởi cho Bộ một bộ hồ sơ duy nhất; được chứng thực bởi một công chứng viên hay Lục sự (Notaio), là thành viên của Tòa Giám Mục, miễn là công chứng viên đó đã không được chỉ định thực hiện điều tra sơ bộ (x. Vad. 72).
- Bản gốc của tất cả hồ sơ phải được lưu giữ trong văn khố mật của TGM (x. Vad. 74).
- Sau khi các tài liệu của cuộc điều tra sơ bộ đã được gửi đến Bộ GLĐT, Bản quyền sẽ phải chờ thông tin liên lạc hoặc hướng dẫn về vấn đề này từ Bộ (x. Vad. 74).
- Trong thời gian chờ đợi, nếu có các yếu tố khác liên quan hoặc cáo buộc mới xuất hiện, hãy gửi đến Bộ GLĐT càng sớm càng tốt. Nếu thấy việc mở lại cuộc điều tra sơ bộ có vẻ hữu ích, thì thông báo cho Bộ ngay lập tức (x. Vad. 75).
IV. Bộ GLĐT có thể làm gì vào thời điểm này?
- Bộ GLĐT có thể: lưu trữ vụ án; yêu cầu đào sâu điều tra sơ bộ; áp dụng các biện pháp kỷ luật phi hình sự, thường bằng mệnh lệnh hình sự (ordinarily by a penal precept); áp đặt các dược hình hoặc thống hối, hoặc nhắc nhở hoặc khiển trách; mở phiên tòa hình sự; xác định những cách chăm sóc mục vụ khác. Quyết định của Bộ được thông báo cho Bản quyền, với các hướng dẫn đầy đủ để đưa nó vào hiệu lực (x. Vad. 77).
===============================================
Xin tham khảo: Một văn bản của Bộ GLĐT, truyền xử bằng thủ tục hình sự hành pháp (ngoại tư pháp)
DICASTERIUM
PRO DOCTRINA FIDEI
Ngày….
Prot…..
Trọng kính Đức Cha
Tôi viết thư này cho Đức Cha về trường hợp của Linh mục John Nguyen…, thuộc hàng giáo sĩ của …, bị cáo buộc tội contra sextum với trẻ vị thành niên.
Về vấn đề này, xin thông báo với Đức Cha rằng, Bộ này, sau khi đã xem xét cẩn thận các tài liệu được chuyển đến nhận thấy rằng có bằng chứng đáng kể chống lại nghi phạm liên quan đến tội phạm nêu trên, yêu cầu Đức Cha, theo art. 19 § 1 SST 2021, mở một phiên tòa hình sự hành chính (un processo penale amministrativo) chống lại bị cáo, tuân theo những gì được thiết lập trong can. 1720 CIC (xem số 95-129 của Vademecum) và trong các art. 19-23 SST 2021.
Trong quá trình này phải tuân thủ những điều sau:
1) Đánh giá xem có nên áp đặt, phù hợp với can. 1722 CIC và phù hợp với luật pháp của quốc gia, các biện pháp tiếp theo để bảo vệ lợi ích chung, đặc biệt là trẻ vị thành niên, cho đến khi vụ việc được giải quyết;
2) Đưa ra những lời buộc tội và bằng chứng cho bị cáo, mời anh ta bào chữa cho mình thông qua một người bảo trợ đáng tin cậy của giáo hội;
3) Tất cả các bằng chứng và lập luận thu thập được phải được đánh giá cẩn thận, tự bản thân hoặc thông qua một vị Thừa ủy của Đức Cha, một giáo sĩ và chuyên gia về giáo luật, và với sự hỗ trợ của hai thẩm định viên, có thể là các giáo sĩ, có khả năng và có danh tiếng khôn ngoan;
4) Ban hành Sắc lệnh cuối cùng theo nguyên tắc của cann. 1342-1350 CIC, trong đó nêu rõ, ít là ngắn gọn, các lý do, theo luật và sự kiện.
5) Nếu thấy cần thiết phải áp dụng một hình phạt vĩnh viễn, chẳng hạn như hình phạt sa thải khỏi hàng giáo sĩ, thì phải có phép Bộ này (art. 19 § 2 SST 2021);
6) Chống lại Sắc lệnh hình sự, có thể thượng cầu (ricorso), theo nguyên tắc giáo luật (cann. 1734 ss. CIC).
Sau khi tiến trình này được kết thúc, xin Đức Cha làm ơn gởi các tài liệu liên quan dưới dạng bản sao đến Bộ này (art. 22 § 1 SST 2021).
Hơn nữa, giáo sĩ phải được thông báo rằng, vào bất kỳ thời điểm nào của tiến trình, ngài có thể xin Đức Thánh Cha miễn chuẩn nghĩa vụ linh mục, kể cả luật độc thân, bằng cách chuyển yêu cầu, kèm theo Votum (ý kiến) của ngài, tới Bộ này (art. 27 SST 2021).
Cuối cùng, đề nghị Đức Cha, trước bất kỳ nghi ngờ nào liên quan đến các trường hợp tương tự thuộc thẩm quyền của Bộ này có thể nảy sinh trong tương lai, xin hãy tuân theo văn bản quy định, tức là Tự Sắc Sacramentorum sanctitatis tutela, ngày 8 tháng 12 năm 2021, và Vademecum về một số điểm của thủ tục trong việc xử lý các trường hợp giáo sĩ lạm dụng tình dục trẻ vị thành niên, ngày 5-6-2022, do Bộ ban hành, có thể tìm thấy trên trang web www.vatican.va. Hơn nữa, chúng tôi xin thông báo với Đức Cha rằng Tự sắc Vos estis lux mundi đã được xuất bản vào ngày 7 tháng 5 năm 2019.
Cảm ơn sự hợp tác tốt đẹp và quý báu của Đức Cha, nhân dịp này tôi xin bày tỏ lòng tôn kính Đức Cha.
devotissimo nel Signore
Mons. John J. KENNEDY
Segretario per la Sezione Disciplinare