CHÚA NHẬT C XXXIV. Lòng tốt khơi dậy lòng tốt - JB. Lê Ngọc Dũng
Lm JB Dũng
2019-11-23T05:30:27-05:00
2019-11-23T05:30:27-05:00
https://giaoluatconggiao.com/giang-le/chua-nhat-c-xxxiv-long-tot-khoi-day-long-tot-jb-le-ngoc-dung-197.html
/themes/default/images/no_image.gif
GIÁO LUẬT CÔNG GIÁO
https://giaoluatconggiao.com/uploads/logo.png
Thứ bảy - 23/11/2019 05:28
LÒNG TỐT KHƠI DẬY LÒNG TỐT
Đức Giêsu bị đóng đinh giữa hai tên trộm cướp. Hình ảnh đó làm cho chúng ta suy nghĩ đến một loại thế thái nhân tình. Đó là người ta không còn tin vào lòng tốt và sự thiện nữa. Có những lúc trong cuộc đời hay những giai đoạn lịch sử, người ta thấy hình như không còn thấy đâu là công lý, đâu là sự thật nữa; không còn ai là tốt cả. Cuộc đời chỉ toàn là bon chen giành giật, dối trá, mưu hại lẫn nhau.
Điều này dẫn tới một tình trạng thất vọng về cuộc đời, không còn tin vào việc thiện nữa. Đến như Đức Giêsu, một người thành thiện mà còn bị kết án giữa hai tên trộm cướp. Phải chăng sự thiện sẽ bị chiến bại, sự ác sẽ thắng? Phải chăng lòng tốt chẳng mang lại hiệu quả gì, chỉ bị thua thiệt mà thôi? Phải chăng người ta không còn tin vào sự thiện nữa?
Vào một đêm rất khuya, cô y tá ra khỏi bệnh viện. Hôm nay cố gắng giúp thêm cho bệnh nhân nên về trễ, cô vội vã đón xe buýt để về nhà. Chợt nhìn thấy ở vĩ hè trước mặt, một người đang nằm, có vẻ đang bị bệnh hoặc bị thương, cô đi đến xem có thể giúp được gì người ấy không. Nhưng khi cô vừa cuối xuống để xem, thì người ấy chồm lên, giựt túi xách của cô. Người đàn ông chỉ giả vờ nằm đó. Ông ta là một tên cướp giật. Cô vội giữ lấy túi xách. Hai người giằng co nhau túi xách. Rồi bất chợt, hai ánh mắt bắt gặp nhau. Người đàn ông trẻ thả túi xách ra và nói : “Ồ, xin lỗi, cô là cô y tá O’Reily đây mà!”.
Họ bắt đầu nói chuyện với nhau. Thì ra trước đây, người đàn ông này đã bị gãy chân, chữa trị ở nhà thương. Cô y tá O’Reily đã rất tận tình săn sóc vàoong ta rất mến phục. Ông ta hỏi cô đi về đâu. Cô nói cô đón xe buýt về nhà. Ông tiễn cô đến trạm xe, nói chuyện với cô, và chờ cho đến lúc cô đi khỏi. Ông chào tạm biệt cô và rất ân hận về việc mình đã làm.
Đây là một câu chuyện có thật đã xảy ra. Câu chuyện làm tôi nhận ra điều này là: một người sẽ không bao giờ đánh mất đi lòng tốt của mình. Nó sẽ được phục hồi khi có một lòng tốt nào đó khơi dậy lại.
Đôi khi lòng tốt chiếu sáng nơi người khác lại là điều rất cần thiết giúp cho chính mình khơi dậy lại lòng tốt của mình. Một kỷ niệm tốt đẹp có thể cứu thoát một người khỏi một giây phút yếu lòng, nguy hiểm nào đó. Sự tử tế có thể cứu một người khác ra khỏi bóng tốt của thất vọng, hay tội lỗi.
Nếu như người phụ nữ trong câu chuyện không phải là cô y tá ấy, người đàn ông đó đã không hành động như vậy. Chắc hẳn ông ta đã trấn lột cô, và không cảm thấy ân hận điều gì. Nhưng ở đây chính con người mà ông đã biết là một con người rất tốt. Ông không thể đối xử xấu với cô. Cái đạo đức của cô đã làm cho ông thấy cái xấu xa của mình đang làm. Nói cách khác là nó làm cho ông ta ý thức được khả năng làm điều thiện của mình. Nó khơi dậy trong ông sự thiện, tưởng như đã chết trong ông.
Câu chuyện nhắc chúng ta đến cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giêsu và hai tên trộm cướp trên đồi Calvê. Một trong hai kẻ trộm đã để mình bị chìm mất trong bóng tối đến nỗi không muốn thấy ánh sáng. Còn người kia thì đã nhận ra ánh sáng từ sự thánh thiện của Đức Giêsu, và anh ta đã đáp trả.
Người trộm lành nhìn thấy Đức Giêsu là người vô tội. Còn hơn nữa, anh còn nói biện hộ cho Ngài trước mặt người trộm kia. Anh là người duy nhất làm chứng cho Đức Giêsu về sự vô tội của Ngài. Sự tốt lành của Đức Giêsu đã khiến anh nhận ra những cái xấu xa anh đã làm, nó cũng giúp anh nhận ra mình đã đánh mất sự thiện hảo. Anh quay lại với Đức Giêsu, nhận ra Ngài là người duy nhất có thể cứu anh ta trong những giây phút cuối cùng. Đức Giêsu đã không làm cho anh thất vọng.
Đức Giêsu quả thật là một vị vua, nhưng là một vị vua kỳ lạ hơn tất cả các vị vua. Ngài đến khộng phải để xâm chiếm nhưng để hoán cải, không phải để thống trị nhưng để giải thoát, không phải để cai trị nhưng để phục vụ. Ngài chết như một tên tử tội, nhưng Ngài được đăng quang trên chính Thánh giá. Ngài đã đáp trả cho sự xấu nhất bằng chính lòng tốt nhất. Tại sao Ngài lại không đánh trả kẻ bách hại Ngài? Một thi sĩ, ông Seamus Heaney, nói rằng quyền năng trên mọi quyền năng sẽ không thống trị.
Chúng ta có thể dùng lời thánh Phaolô để nói với Chúa rằng: Con cám ơn Chúa, Đấng đã cứu chúng ta ra khỏi quyền lực của sự dữ bóng tối, và đưa chúng ta đến vương quốc của Con chí ái của Ngài; trong Ngài chúng ta được tự do và được tha thứ hết mọi lỗi lầm.
Lm. JB. Lê Ngọc Dũng