GIẢNG LỄ CN TN XX A. Ơn đức tin trong cơn hoạn nạn khốn khó - JB. Lê Ngọc Dũng

Thứ bảy - 15/08/2020 08:56
Ơn đức tin trong cơn hoạn nạn khốn khó
Bà mẹ Canaan trong bài Tin Mừng hôm nay kêu xin Chúa Giêsu: "Lạy Ngài là con Vua Đavit, xin dũ lòng thương tôi! Đứa con gái tôi bị quỷ ám khổ sở lắm" (Mt 15,22). Bà đã rất đau lòng với nỗi "khổ sở" của con gái mình. Mỗi ngày bà thấy đứa con gái mình bị ma quỹ dằn vặt, bà rất đau đớn. Bà cảm thấy đau đớn, khổ sở như là con gái mình đau đớn khổ sở. Vì vậy, nghe nói về Chúa Giêsu có thể cứu chữa, bà vội vã tìm đến Ngài.  
Câu chuyện chữa lành này lại không giống như những câu chuyện chữa lành khác trong Kinh Thánh. Người cầu xin chữa lành đã bị chối từ. Chúa Giêsu đã im lặng, trước lời van xin của bà. Ngài còn nói: "Thầy chỉ được sai đến với những chiên lạc nhà Israel mà thôi" (Mt 15,24). Chắc hẳn khi bị chối từ, bà ấy cảm thấy đau lòng, và như bị xúc phạm. Chúa Giêsu lại có vẻ coi thường bà ta khi nói: "Không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho lũ chó con" (Mt 15,26). Tuy nhiên vì yêu thương con gái mình bị khổ sở bà cũng chấp nhận mình như những con chó, mong được mẫu bánh vụn trên bàn rơi xuống. Cuối cùng, Chúa Giêsu đáp lời bà ta: "Này bà, lòng tin của bà mạnh thật! Bà muốn thế nào, sẽ được như vậy" (Mt 15,28). Thánh sử Matthêu ghi lại: "Từ giờ đó, con gái bà được khỏi bệnh" (Mt 15,28).
Người đàn bà xứ Canaan, là một người ngoại giáo, nhưng được có đức tin trong sự đau khổ, khốn khó. Một hoàn cảnh đau khổ khốn khó lại là một cơ hội để bà đi tới đức tin.
Trận đại dịch Covid đã và đang gây ra biết bao là đau khổ, khốn khó. Nó có thể là dịp để người ta đi tới đức tin không; là dịp chúng ta tìm đến hay trở về với Chúa không?
Có sự kiện vừa mới xảy ra là, bác sĩ Julian người Ý, 38 tuổi, từ một bác sĩ vô thần đã trở về với Chúa, đã cầu nguyện mỗi ngày và vui vẻ dấn thân phục vụ bệnh nhân.
Trước những ca nhiễm bệnh mỗi ngày mỗi nhiều, số người chết mỗi ngày một gia tăng, bác sĩ Julian đã bị áp lực nặng nề. Anh đã trãi qua cơn ác mộng nhất của đời mình. Anh nói: "Ngay cả trong những cơn ác mộng nhất của đời mình, tôi cũng không bao giờ tưởng tượng rằng, tôi sẽ phải chứng kiến và trải qua những gì đang diễn ở Ý, ngay cả ở trong bệnh viện của chúng tôi trong ba tuần qua".
Anh vô cùng choáng ngợp và bất lực trước những gì xảy ra trước mắt anh mỗi ngày. Quá nhiều bệnh nhân chết trong đau đớn; bệnh viện thiếu những trang thiết bị cho họ sử dụng. Các bác sĩ phải chủ động đánh giá khả năng sống sót của mỗi bệnh nhân, để đặt nội khí quản cho họ hay tiếp tục chửa trị.
Trong nước mắt và tuyệt vọng Julian bất chợt nhớ đến Chúa, một vị mà anh chưa bao giờ tin rằng tồn tại. Sau đó anh bắt đầu cầu nguyện: "Xin Chúa thương xót cho chúng con. Chúng con đã đạt đến giới hạn của mình. Chúng con không thể làm gì hơn. Số người chết tăng lên mỗi ngày. Chúng con hoàn toàn kiệt sức rồi!".
Sau lời cầu nguyện tha thiết, Julian cảm thấy mọi áp lực ban đầu của mình như nguôi ngoai phần nào. Julian tâm sự: " Bất chợt chúng tôi nhận ra rằng trong thời khắc gian nan này, hãy thành tâm cầu nguyện, để xin Chúa chỉ dẫn vượt qua giai đoạn khó khăn". "Khi rãnh rỗi chúng tôi dành ra vài phút cúi đầu cầu nguyện. Tôi còn nhớ, đến tận hai tuần trước, tôi và những bạn đồng nghiệp vẫn còn là những người vô thần. Chúng tôi đã được nhồi nhét rất nhiều kiến thức khoa học mang hệ tư tưởng chủ nghĩa duy vật, luôn tin tưởng rằng Thiên Chúa không hề tồn tại. Tôi cười nhạo khi bố mẹ tôi đi đến nhà thờ. Bây giờ, chúng tôi cầu nguyện mỗi ngày, xin Chúa ban cho bình an và sức mạnh để giúp chúng tôi có niềm tin, kiên trì chăm sóc tốt cho bệnh nhân của mình".
Anh cũng bày tỏ sự biết ơn của mình đối với Chúa. "Tôi biết mình chỉ là hạt bụi nhỏ bé trong thế giới bao la, rộng lớn này. Nhưng tôi muốn sử dụng hơi thở cuối cùng của mình để giúp những người khác. Trong lúc bế tắc nhất, đau khổ chứng kiến cái chết của những người dân nước mình, tôi hạnh phúc vì giờ đây tôi được trở về với Chúa."
Cả hai người, người đàn bà xứ Canaan ngày xưa và bác sĩ người Ý Julian ngày nay, đều rơi vào hoàn cảnh gian nan khốn khó, một hoàn cảnh dễ đi tới khủng hoảng và tuyệt vọng. Sau đó cả hai người được có đức tin mạnh mẽ và tìm được niềm vui trong Chúa.
Điều đáng suy gẫm ở đây là lòng yêu thương và sự khiêm tốn. Nơi người đàn bà xứ Canaan, ít ra, là tình yêu thương mạnh mẽ đối với đứa con gái bị quỷ ám và nhận mình như là thân phận như con chó dưới gầm bàn. Nơi bác sĩ Julian, ít ra, là tình yêu thương đối với những bệnh nhân Covid và thấy mình rất là giới hạn, như là hạt bụi bé nhỏ trong thế giới rộng lớn. Cả hai đều thấy mình hèn mọn và bất lực và chạy đến kêu xin Chúa. Họ đã đặt niềm tin vào Thiên Chúa để Ngài cứu giúp.
Thực tế, cho chúng ta thấy, không phải tất cả mọi người trong hoàn cảnh gian nan khốn khó, hay phải chịu những đau khổ những mất mát, cụ thể như do trận đại dịch, đều có thể lãnh nhận được ơn đức tin. Chỉ có những người khiêm tốn và lòng bác ái yêu thương mới có thể đón nhận ơn đức tin và niềm vui an bình trong Chúa.
 
 

 

Tổng số điểm của bài viết là: 5 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 5 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

GIAOLUATCONGGIAO.COM

GIỚI THIỆU TRANG GIÁO LUẬT CÔNG GIÁO

Con xin giới thiệu trang Web ;http://giaoluatconggiao.com được thành lập với sự khuyến khích của Đức cha Toma Nguyễn Văn Trâm, Gp. Bà Rịa phụ trách Giáo Luật trong HĐGMVN, Đức cha Giuse Võ Đức Minh Gp Nha Trang. Trang Web được phát kiến và hình thành với các lý do sau: - Trong khóa Bổ Túc...

THỐNG KÊ
  • Đang truy cập7
  • Máy chủ tìm kiếm1
  • Khách viếng thăm6
  • Hôm nay1,464
  • Tháng hiện tại36,106
  • Tổng lượt truy cập11,236,478
Liên kết web
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây
Gửi phản hồi