GIẢNG LỄ CN TN XVI A. Sống tốt giữa xấu, sống thiện giữa ác - JB. Lê Ngọc Dũng
Lm JB Dũng
2020-07-17T21:34:05-04:00
2020-07-17T21:34:05-04:00
https://giaoluatconggiao.com/giang-le/giang-le-cn-tn-xvi-a-song-tot-giua-xau-song-thien-giua-ac-jb-le-ngoc-dung-228.html
/themes/default/images/no_image.gif
GIÁO LUẬT CÔNG GIÁO
https://giaoluatconggiao.com/uploads/logo.png
Thứ sáu - 17/07/2020 21:32
SỐNG TỐT GIỮA XẤU, SỐNG THIỆN GIỮA ÁC
Thế giới chúng ta đang sống, thiện ác lẫn lộn, người lành ở giữa kẻ gian ác. Nhiều khi những kẻ gian ác lại được nhiều ưu đãi, giàu có, sống phây phây, kẻ lành lại chịu nhiều điều thua thiệt, có khi bị bách hại oan ức.
Nếu có Chúa, là Đấng quyền năng, tạo thành trời đất muôn vật, thì tại sao Ngài có thể làm ngơ trước những bất công như vậy? Dụ ngôn cỏ lùng hôm nay là một câu trả lời. Không phải Thiên Chúa là không hiện hữu. Cũng không phải Ngài làm ngơ trước những bất công, những gian ác. Nhưng sở sĩ có xảy ra như vậy là vì Ngài nhân từ khoan dung; Ngài chờ đợi những kẻ gian ác có cơ hội ăn năn trở lại, và đồng thời Ngài đưa con người chúng ta vào sống giữa những phù vân, giả tạo, giữa những bất công, để có thể làm chứng cho tình yêu, cho sự vĩnh cữu, cho hạnh phúc muôn đời.
Có một tên cướp đi vào một ngôi làng nọ. Hắn lẻn vào nhà vị bác sĩ duy nhất trong làng và dự định đến khuya sẽ kề dao vào cổ ông và bắt ông nói ra chỗ cất tiền bạc cùng những của cải quý giá, rồi sẽ giết ông để giữ bí mật.
Đêm ấy, đột nhiên có điện thoại từ người thân của một đứa trẻ đang bị bệnh rất nặng từ làng bên cạnh cầu cứu bác sĩ. Lúc ấy là vào mùa đông, trời đổ tuyết rất lớn, mưa gió bão bùng. Làng đứa trẻ bị bệnh lại cách xa một quả núi. Đi đến đó quả có nhiều nguy hiểm trên đường, mà trời đã quá khuya, trong khi ông đã trãi qua một ngày làm việc quá mệt mỏi.
Gác điện thoại, ông bác sĩ quyết định không đi, thở dài đi đến giường nghỉ ngơi cho lại sức. Nhưng rồi ông lẩm bẩm “Mình không đi bây giờ lỡ đứa trẻ có thể chết thì làm sao?”. Vậy là ông lấy lại tinh thần, ông mặc thêm áo, cầm theo cây đèn bão. Rồi ông mở cửa, ra đi. Dáng ông liêu xiêu trong gió tuyết.
Sáng hôm sau khi bác sĩ trở về, tên cướp đón ông ngay trước cửa nhà, sụp xuống dưới chân vị bác sĩ, nói: “Ông có biết tôi chờ ông suốt từ đêm qua tới giờ không?”
“Xin ông vào nhà để tôi khám bệnh cho ông” – Vị bác sĩ đáp lại.
Tên cướp nói: “Không phải thế. Tôi là một tên cướp. Đêm qua tôi đã ẩn nấp trong nhà ông. Tôi muốn bắt ông khai ra chỗ giấu của cải và sẽ giết ông. Nhưng hôm qua giữa trời gió tuyết ông đã bất chấp nguy hiểm đi chữa bệnh cho người ta. Tôi đã rất xấu hổ vì định làm hại một người như ông. Khi ông ra đi trong đêm, ông không chỉ cứu đứa trẻ làng bên kia, mà còn cứu chính bản thân ông. Và ông biết không, ông còn cứu cả tôi nữa!”.
Sống trên trần gian con người phải đối diện với sự thiện và sự ác. Hai phạm trù đối chọi nhau và hai người phải chọn một trong hai. Người Kitô hữu luôn luôn được mời gọi: “Các con hãy nên trọn lành như Cha các con ở trên trời là Đấng trọn lành” (Mt 5,48).
Như Chúa dạy, thái độ của người Kitô hữu dứt khoát là phải loại trừ sự ác và chọn lấy cái thiện làm phần cho mình.
Tuy nhiên, trong khi lo hoàn thiện hoá bản thân theo lời mời gọi của Phúc Âm, chúng ta thường xa tránh những người mà chúng ta cho là xấu, hoặc có cái nhìn khinh chê, phê bình chỉ trích, rồi phong toả họ, như là những làm công xin ông chủ: “Cho chúng tôi đi nhổ hết cái bọn tồi tệ đó đi”.
Sự ác, sự tội, dứt khoát chúng ta phải xa tránh, phải gớm ghét, nhưng đối với người tội lỗi chúng ta phải thương xót, phải cầu nguyện cho họ và phải giúp họ trở về với Chúa. Người Kitô hữu luôn cần có thái độ bao dung, sống bác ái yêu thương, theo gương Đức Kitô, Đấng đã hiến mình trên Thập Giá để cho thế gian được sống.
Sống giữa cái ác, người Kitô hữu, theo gương Đức Kitô thắp sáng ngọn nến đức tin, đem ánh sáng vào nơi tối tăm, đem sự thánh thiện đến nơi tội lỗi. Điều đó đòi hỏi phải chiến đấu luôn luôn, chiến đấu với những cám dỗ, lôi cuốn chúng ta hoà mình vào đống bùn nhơ nhớp. Chiến đấu như thế đòi chấp nhận những hy sinh mất mát, đôi khi chấp nhận hy sinh ngay cả mất đi mạng sống của mình.
Khi sống giữa trần gian với cái ác, với sự dữ, chúng ta không run sợ đầu hàng, hoặc thất vọng nản chí, nhưng hãy kiên tâm chiến đấu để luôn đứng vững trong hàng ngũ con cái Chúa. Đồng thời, chúng ta cũng phải luôn có cái nhìn bao dung với những người tội lỗi, những người chống chúng ta và luôn tìm dịp giúp họ trở về với Thiên Chúa giàu lòng nhân hậu.